Lá nhớ những ngày bên Cây
Cứ nghĩ đến việc
Cây xem Lá như một kẻ xa lạ sao thật khó khăn! Có lẽ Cây không biết Lá từng
hạnh phúc thế nào khi biết mình có một chút đặc biệt, một chút gì khác hơn mọi
người trong lòng Cây.
Lá vẫn cố không tin, nên đã
hỏi lại để nghe điều đó từ chính Cây, mặc kệ Cây có cho là Lá thật vô duyên.
Cây im lặng, khó hiểu, cái
im lặng đó đáng sợ lắm Cây biết không? Lá biết về Cây nhiều hơn những gì Lá nên
biết, hiểu Cây nhiều hơn những gì Lá nên hiểu, cảm nhận về Cây đau khổ nhiều
hơn những gì Lá thấy được.
Và cho đến bây giờ, Lá vẫn
tự hỏi: “Liệu những gì Lá biết và cảm nhận có là sự thật? Hay chỉ những đêm Cây
ngủ một mình với bóng đêm, với làn gió khe khẽ khiến Lá giật mình? Rằng Lá đang
phụ thuộc vào Cây?” chỉ vì chúng không phải là những lời tâm sự của Cây, mà là
những câu chuyện vu vơ, những lời kể lại từ gió mà Lá bất chợt nghe được hay
những lúc Cây say sưa với niềm vui mới và nói "Cây nhớ Lá". Chưa bao
giờ biết Cây thật sự nghĩ gì và muốn gì, Lá chỉ biết rằng Cây là một... mà Lá
rất quý mến và mong những những ngày nắng không thiêu đốt được Cây, gió không
quật ngã được, Cây đứng vững giữa đất trời như vốn Cây đã thế.
Lá không đủ mạnh mẽ để có
thể cho Cây cảm giác bình yên, nhưng Lá cũng không quá yếu ớt để lúc nào cũng
gây rắc rối cho Cây. Giữa chúng ta bao giờ cũng tồn tại một khoảng cách, không
quá xa, cũng không quá gần, nhưng mãi mãi, Lá không bao giờ nắm lấy được, mặc
dù Lá ở trên thân Cây nhưng Lá chưa bao giờ thuộc về Cây. Lá biết sẽ chẳng bao
giờ có Cây, vì thế Lá cứ muốn giữ nguyên khoảng cách ấy, chẳng muốn nó sẽ dài
thêm…
Những ngày bên Cây - Lá có
được niềm vui, có những khoảnh khắc hạnh phúc dù nhỏ bé. Mỗi khi thấy Cây vui
đùa cùng gió, cùng nắng, Cây cười réo rắt trong niềm vui - Lá cũng vậy. Mỗi
sáng Lá đón mặt trời cùng Cây, những tia nắng ban mai soi chiếu vào Lá và Cây
đón chào ngày mới bắt đầu... để đêm về mình Lá ngồi với ánh trăng tàn nhớ Cây.
Nói cho cùng thì Lá may mắn
hơn rất nhiều, chỉ bởi vì Lá có Cây để bám vào, trong những ngày qua, có những
kỉ niệm rất đẹp để nhớ, và có cả một tương lai rất dài để tiếp tục sống. Bên
Cây - Lá thật nhỏ bé và Lá chưa bao giờ dám nói rằng Lá... Cây, bởi vì Lá luôn
mong chờ nhận được chúng từ chính Cây, mà dù không như thế, Lá cũng chẳng muốn
làm Cây phải bận tâm gì về mình, chỉ là một chiếc lá bình thường như bao chiếc
lá đang sống trên Cây.
Lá không xinh xắn, Lá không
đáng yêu, và Lá biết mình cũng chẳng là điều gì quan trọng với Cây. Lá chỉ là
một chiếc lá, thế thôi.
Lá rời xa Cây không phải vì
gió thổi bay, mà vì Cây không giữ Lá lại, Lá chưa bao giờ thuộc về Cây.
Lá nhớ những ngày bên Cây.
Bao |
the thao|
Tin Kinh te